Sinh viên Nguyễn Văn Thắm, là tân sinh viên lớp Công nghệ thông tin khoá 64, khoa KT-CNTT, có hoàn cảnh đặc biết khó khăn.
Thắm bị khuyết tật khi bào thai mới gần 5 tháng, nhưng mẹ vẫn không nỡ bỏ con. Đến khi Thắm ra đời trong sự giày vò của căn bệnh não úng thủy, mẹ cũng cam chịu bỏ hết tất cả để đưa con đi hết bệnh viện này đến bệnh viện khác.
Căn bệnh quái ác khiến đôi chân Thắm từ khi sinh ra đã yếu dần rồi gần như không còn đủ sức để tự đứng dậy được nữa. Nhà chỉ có hai mẹ con, người mẹ này phải bỏ hết ruộng đồng, heo gà để chăm lo cho con từng li từng tí trong sinh hoạt mỗi ngày.
Thấy con ham học, cô Hồng mẹ Thắm chấp nhận cõng Thắm đến trường suốt 12 năm phổ thông.
Mới đây, Thắm đủ điểm vào ngành công nghệ thông tin Trường ĐH Quảng Bình. Người mẹ này lại tiếp tục hành trình cõng con đi học với khao khát lấy tri thức thay thế khiếm khuyết của đôi chân.
Để có thể hỗ trợ những sinh hoạt hằng ngày cho con khi xa nhà, bà đi theo con vào ở cùng một phòng trong ký túc xá của trường. Mỗi ngày, sau khi đưa con đến lớp, bà phải ngồi đợi trước cửa lớp để phục vụ con khi cần đi vệ sinh hay những sinh hoạt khác cho đến khi con hết buổi học. Cuộc sống của hai mẹ con mỗi tháng chỉ gói gọn trong 540.000 đồng trợ cấp khuyết tật cùng 500.000 đồng hỗ trợ theo một chương trình của hội phụ nữ địa phương.
“Tui cũng gần 60 tuổi rồi. Sẽ không còn nhiều thời gian nữa. Tui phải gắng cho con đi học cái nghề để có thể tự lo cho bản thân khi không còn mẹ ở bên nữa”, bà Hồng nói.